Thơ
Nến thắp trên bàn thờ
Nhang thơm như cổ tích Mẹ cha cùng mỉm cười Mang mang hồn thiên cổ Bước ra vườn sau nhà Hỏi hoa Mai nở chưa Những cây Thủy Tiên đất Có về kịp Giao Thừa
Hết năm cũ Tý đi Sửu đến
Đúng giao thừa trực tuyến bàn giao Chuột than thời vận lao đao Côn-trù Vũ Hán gây bao hận sầu! Khắp năm Châu đâu đâu cũng khổ Cứ hững hờ… đổ lỗi… cho nhau Lương dân bịt mặt kêu gào Thiên tai thảm họa… nỗi đau nhân quần…
Những cây dưa cải xanh
đang cựa mình đón Tết trong bình những củ hành còn hăng hăng chờ đêm 30 cả hai sẽ tới nằm bên khoanh giò thủ Tôi sẽ dán câu đối đỏ lên cánh cửa và phủi năm cũ trên vai gầy
Hãy trông vào sự thật
Lịch sử đã chứng minh Dân Chủ đôi khi trễ Nhưng không mất bao giờ But while democracy can be periodically delayed, it can never be permanently defeated. In this truth, in this faith we trust.
If you can keep your head when all about you. Are losing theirs and blaming it on you. If you can trust yourself when all men doubt you. But make allowance for their doubting too.
Nếu anh giữ được cái đầu thật tỉnh khi xung quanh bá tánh thảy rồ điên; vẫn tự tin, mặc chúng nói quàng xiên gieo ngờ vực, đổ cho anh tội lỗi.
Cuối năm nhiều chuyện quá bi hài
Tên đường vốn là một cuốn Việt Nam Sử Lược thiêng liêng mà cứ như trò cờ bạc Hồi xưa không lấy Trần Thủ Độ làm tên đường vì cả Sài Gòn đều cân nhắc Đệ nhất công thần không xóa tan được đệ nhất ác thần Vậy mà giờ đây chỉ cần hậu duệ làm quan là cha mẹ vinh thân
Chúc mừng “trái tim đầy lông” diễu võ giương oai
Biểu tượng ô trọc nhưng vẫn đàng hoàng hơn thủ dâm chính trị Gieo nhân thì gặt quả có ngày Gieo tội ác thì rước về ma quỷ Chẳng lẽ “trái tim đầy lông” thay trái tim công lý Của lũ ngợm người bán chúa buôn vua!?!
Tôi vẫn giữ tiếng cười trong túi áo
thỉnh thoảng bẻ ra một miếng nhâm nhi Tôi thổi nỗi buồn theo mây buổi sáng trên vai chiều, buồn nhớ chỗ tìm về tôi lấy thơ phủi buồn như phủi bụi nên cuối ngày rụng hết nỗi nhiêu khê hạnh phúc tôi trong như ly nước lọc nước trong veo ngửa cổ uống nồng nàn
Quê hương chắc còn để nhớ?
Hận ai đốt cháy cơ đồ! Bao nhiêu công ơn tiên tổ Tư dục họ nỡ thờ ơ! Người ơi sao không lên tiếng! Chúng quên xương máu ông cha Dân Việt ơi mau góp tiếng! Kẻo mai mất trắng sơn hà |